Khi tôi đang làm vườn thì người hang xóm thân thiện đến và nói “Ôi, những bé chim đi mất rồi bác ạ. Em buồn quá!” Hương bắt đầu kể cho tôi hồi lũ chim khi chúng vẫn còn là những chú chim non nhiều ngày trước. Cô kể lại mình đã phải cẩn thận quan sát các bé chim non ra sao, để đảm bảo không làm phiền chúng khi chim bố mẹ trở về để mớm mồi cho các con. Thậm chí Hương còn có ý định làm một chiếc lưới bảo vệ phòng ngừa trường hợp lũ chim non ngã khỏi tổ. Mỗi sáng, cô sẽ kiểm tra tổ để đảm bảo qua một đêm không có điều nguy hiểm nào viếng thăm làm hại những chú chim non yếu ớt. Bằng cách như vậy, một mối liên hệ đặc biệt đã được hình thành giữa Hương với 3 quả trứng được ấp trong một cái tổ ở ban công tầng ba nhà cô. Hôm nay, khi cô tỉnh dậy thì phát hiện chúng đã biến mất. Cái tổ trống không.
Vâng “cái tổ rỗng không” (Empty nest), đó là từ được dùng để miêu tả tình trạng khi các con đã trưởng thành và rời khỏi nhà xa vòng tay cha mẹ. Các con khi đến một độ tuổi nhất định thì cũng nên tung cánh bay khỏi tổ. Có những bạn đã thất bại trong việc rời tổ bởi bố mẹ đã không chuẩn bị cho các con tự bay. Một số khác thì không rời tổ bởi bố mẹ không muốn các con rời xa mình. Song để các con trở thành những người trưởng thành tự lập, thì các con cần rèn luyện cho đôi cánh của mình trở nên chắc khỏe.
“Em buồn quá! Những bé chim đi mất rồi.” Khi Hương vui mừng vì những chú chim non đã rất nhanh mọc đủ lông đủ cánh, thì cô ấy cũng buồn vì chúng không còn ở trong tổ nữa. Tôi không thể giúp được gì cho việc này nhưng tôi tự nhủ với bản thân: “Con gái của mình, Grace cũng không ở đây. Con bé đã lớn rồi và đang rèn luyện đôi cánh của mình.” Con bé đã định về Hà Nội vào tuần sau nhưng vì diễn biến dịch Covid vẫn còn phức tạp, thế nên tôi có thể không được gặp con bé cả mùa hè này. Thật buồn.
Chúng ta buồn và đau lòng khi điều chúng ta yêu thương và coi trọng mất đi. Hương buồn khi những chú chim non đã rời đi. Vợ tôi và tôi thì buồn vì chúng tôi có thể không được gặp Grace vào mùa hè này. Lần cuối con bé ở nhà là vào tháng 5 năm 2019.
Điều gì làm bạn đau lòng? Có thể là người mẹ vừa mới từ trần? Có thể là người bố đã qua đời khi bạn thuở còn thơ? Một người anh trai đã ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ? Người chj gái rời khỏi cõi đời này vì ung thư? Một bé con vừa mới lọt long đã không còn nữa? Chúng ta đau lòng vì cả những điều hữu hình và vô hình. Có thể bạn buồn vì mất đi khả năng độc lập và tự do bởi cơ thể khuyết tật? Một mối quan hệ mà bạn không bao giờ có? Một ước mơ vụn vỡ? Một cuộc hôn nhân đổ bể? Một mái nhà không có con trẻ? Một cậu con trai gặp vấn đề về sức khỏe tinh thần? Hay cô con gái với chứng tự kỉ? Chúng ta đau buồn vì những điều chúng ta yêu thương và trân quý ra đi.
Chúng ta đau lòng vì những điều khác nhau. Nhiều người trong chúng ta đau đớn khi mất đi thú cưng yêu quý. Có những người đau buồn khi mất đi món đồ chơi mềm mại hay chiếc quần soóc yêu thích. Hay một điểm đặc biệt trong thị trấn? Hoặc khi hàng xóm của mình chuyển đi nơi khác? Hay khi bạn chuyển trường và nhớ về bạn bè mình? Tôi đã buồn vì cây xương rồng tôi trồng đã chết. Một khi có điều gì đó khiến chúng ta buồn thì không có gì là quá nhỏ bé hay tầm thường cả. Chúng ta buồn vì những điều mình trân quý đã mất.
Vấn đề là, chúng ta thường không dành đủ thời gian để đau lòng. Chúng ta nghĩ rằng những điều đó đó là quá tầm thường và trẻ con để đau buồn buồn, như thể chúng ta có thời gian biểu riêng để buồn cho những điều khác nhau. Chồng của bạn tôi mất một thời gian trước và cô ấy ghét khi những người bạn bày tỏ sự quan tâm “Bạn vẫn còn buồn vì sự ra đi của chồng mình à?” Câu hỏi này kiiểu như người ta cần “chấm dứt” đau buồn đi. Không, không có thời lượng cụ thể cho sự đau buồn. Anh của tôi, Steven, qua đời đã gần 20 năm rồi. Anh ấy mất khi tuổi đời còn quá trẻ. Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn thấy đau. Chúng ta cần cho bản thân chúng ta quyền được thoải mái tự do đau buồn. Tôi đau buồn vì tôi trân quý anh trai của mình.
“Vấn đề ở đây là những cảm xúc của sự đau buồn cứ đến và đi. Khi chúng ta đau lòng, chúng ta cứ luôn xoay vần tới lui giữa cảm giác mình ổn một thời gian, sau đó chúng ta lại bị quật mạnh vào trạng thái không ổn một chút nào ngay sau đó.”
Đau thương. Trở lại một lần nữa. Grace Ong
Lần tới nếu bạn mất đi ai đó hay điều gì đó, hãy để bản thân đặc quyền được thoải mái tự do đau lòng.
Photo credit: (Ảnh bởi)
Người hàng xóm thân thiện tốt bụng, em Hương.
Video credit: (Video bởi)
Con gái yêu - Grace thương nhớ.
Người dịch:
Nguyễn Thu Trang
Comments